Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2007

Nhớ đồi chiều quê ngoại

Đây là bài đầu tiên mà mình làm đó, đó là cảm hứng vào một buổi sáng đi làm ở Nha Trang, bỗng nhớ thời thơ ấu mà rừng đồi quê ngoại còn quá hùng vĩ và nhiều điều bí ẩn đối với mình.
Hôm nay sao nhớ rừng chiều quê ngoại quá, Nhớ ngày nào ta còn rảo bước chiều hôm.....
Những Ngày Hạ Qua

Ngày xưa mùa hạ lòng người thoang thoảng quá,
Nhớ một thời ta đến với tuổi thơ,
Thuở nhỏ chạy chơi chốn rừng đồi quê ngoại,
Gió đồi chiều hòa sắc thẩm rừng cây.

Nhớ cảnh chiều chạn vạn ánh hoàng hôn,
Ven bìa rừng gió lùa chiều xanh thẩm,
Những cánh nhạn bên đồi chiều tắt nắng,
Những con chuồn đang chạy trốn màn đêm.

Trời chiều mênh mông đồi núi với rừng cây,
Nơi khoảnh khắc chiều hôm chưa tàn hẳn,
Tiếng dơi chiều vội vã khung trời thẩm,
Nhung nhớ xa vời, ôi rừng núi chiều hôm.
Nam Phong Vô Sắc
Ngày 24/08/2007.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thời gian và chiếc lá

Thời gian trôi nhanh Đời người mong manh Như lá trên cành Rồi cũng hết xanh Đã rõ tử sanh Chẳng chuộng lợi danh Phong ý trong...